Lúc bắt đầu vào học em còn nhớ em rất nhút nhát, không dám nói, nói sai nhiều, nói lủng củng. Nhưng với sự giúp đỡ của cô Ngọc và các bạn học cùng em đã dần dần tiến bộ. Em đã mạnh dạn hơn, nói nhiều hơn, sai đâu cô sửa đấy. Cô còn chia nhóm để bọn em tập nói, hội thoại tăng phản xạ .Cô đóng kịch cùng bọn em, giảng bài cho bọn em. Em cảm thấy lớp học thật vui, ấm áp, bạn bè và cô như những người thân yêu của em. Mùa đông rất lạnh, nhưng vì sự nhiệt tình giảng dạy của cô và sự chăm chỉ của các bạn làm em thêm có động lực, tiếp tục cố gắng đi học, đánh bại bệnh lười.
Vũ Thị Trang